Chế độ vác na là một chế độ phân biệt chủng tộc, phân biệt đối xử với những người thuộc nhóm thiểu số, đặc biệt là những người da màu. Chế độ này dựa trên quan niệm cho rằng người da trắng là chủng tộc thượng đẳng, còn những người da màu là chủng tộc thấp kém.
Chế độ vác na bắt nguồn từ khi những người da trắng đầu tiên đến định cư ở Bắc Mỹ. Những người da trắng này mang theo tư tưởng phân biệt chủng tộc của mình và áp dụng nó đối với người da đỏ và người da đen. Người da trắng đã coi người da đỏ là những kẻ man rợ và cần phải bị chinh phục. Còn người da đen là những nô lệ được người da trắng mang từ châu Phi sang. Họ bị đối xử như những con vật và bị bóc lột sức lao động một cách tàn nhẫn.
Từ thế kỷ 17, chế độ vác na bắt đầu được pháp điển hóa ở Hoa Kỳ. Luật pháp của Hoa Kỳ quy định rằng người da trắng là chủng tộc thượng đẳng và được hưởng mọi quyền lợi, còn người da màu là chủng tộc thấp kém và bị tước đoạt nhiều quyền lợi.
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến chế độ vác na ở Hoa Kỳ, trong đó có thể kể đến những nguyên nhân chính sau:
Tư tưởng phân biệt chủng tộc đã được người da trắng sử dụng để biện minh cho việc chiếm đoạt đất đai của người da đỏ và chế độ nô lệ của người da đen. Họ cho rằng người da đỏ là những kẻ man rợ cần phải bị chinh phục, còn người da đen là những sinh vật thấp kém cần phải bị nô dịch.
Chế độ nô lệ ở Hoa Kỳ đã tồn tại trong hơn 200 năm và đã mang lại lợi nhuận khổng lồ cho giai cấp thống trị. Chế độ này đã được sử dụng để bóc lột sức lao động của người da màu một cách rẻ mạt. Người da đen bị coi là tài sản của chủ nô và bị buộc phải làm việc trong những điều kiện vô cùng khắc nghiệt. Họ không được hưởng bất kỳ quyền lợi nào, thậm chí còn bị đánh đập, tra tấn nếu không làm việc đủ năng suất.
Người da màu ở Hoa Kỳ trong thời kỳ chế độ vác na bị phân tán về địa lý, ngôn ngữ và văn hóa. Họ cũng bị áp bức về kinh tế và chính trị, khiến họ không có đủ sức mạnh để chống lại chế độ phân biệt chủng tộc này.
Phân biệt chủng tộc dựa trên màu da là đặc điểm cơ bản của chế độ vác na. Người da trắng được coi là chủng tộc thượng đẳng, còn người da màu là chủng tộc thấp kém. Tư tưởng phân biệt chủng tộc này đã được thể hiện trong luật pháp, chính sách và văn hóa của Hoa Kỳ. Những đặc điểm chính của chế độ phân biệt chủng tộc vác na bao gồm:
(Vivian Malone,sinh viên đại học người Mỹ gốc Phi vào Đại học Alabama ở Mỹ để đăng ký lớp học với tư cách là một trong những sinh viên không da trắng đầu tiên theo học tại trường. Cho đến năm 1963, trường đại học phân biệt chủng tộc và sinh viên không phải da trắng không được phép theo học.)
Tác động của chế độ vác na đến xã hội Hoa Kỳ là rất nghiêm trọng và lâu dài. Những tác động này có thể được chia thành hai loại chính:
Chế độ vác na đã gây ra nhiều đau khổ, bất công cho người da màu, khiến họ bị tước đoạt quyền lợi, bị đối xử bất công, thậm chí bị giết hại. Cụ thể, người da màu bị tước đoạt các quyền cơ bản như:
Những bất công này đã dẫn đến sự phân biệt chủng tộc và bất bình đẳng trong xã hội Hoa Kỳ. Người da màu bị coi là những người thấp kém, bị tước đoạt quyền lợi và bị đối xử bất công. Điều này đã gây ra nhiều mâu thuẫn và xung đột trong xã hội Hoa Kỳ.
Chế độ vác na đã làm suy yếu nền kinh tế, gây mất đoàn kết dân tộc và làm tổn hại đến hình ảnh của Hoa Kỳ trên trường quốc tế. Cụ thể, chế độ vác na đã:
Chế độ vác na ở Hoa Kỳ đã bị bãi bỏ vào năm 1964, nhưng những hậu quả của nó vẫn còn tồn tại đến ngày nay. Người da màu ở Hoa Kỳ vẫn phải đối mặt với nhiều khó khăn, bất công do di sản của chế độ vác na để lại.
Address: 631 QL6, P. Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam
Phone: 0356154789
E-Mail: contact@yeulichsu.edu.vn