Hỏi - Đáp

Kiến trúc Trung Quốc cổ đại: Một di sản văn hóa thế giới

Kiến trúc Trung Quốc cổ đại là một di sản văn hóa thế giới phong phú và đa dạng, phản ánh sự phát triển của lịch sử và văn hóa Trung Quốc trong suốt hàng nghìn năm.

Vạn Lý Trường Thành 

Vạn Lý Trường Thành là một hệ thống phòng thủ cổ dài hơn 21.000 km, chạy dọc theo biên giới phía bắc của Trung Quốc. Nó được xây dựng từ thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên và được mở rộng và sửa đổi trong nhiều thế kỷ.

Vạn Lý Trường Thành là một kỳ quan thế giới và là biểu tượng của sức mạnh và sự kiên cường của người Trung Hoa. Nó đã được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới vào năm 1987. Là một trong bảy kỳ quan thế giới hiện đại và là một trong những địa danh du lịch nổi tiếng nhất thế giới.

van-ly-truong-thanh

Vạn Lý Trường Thành được xây dựng từ thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên bởi nhà Chu để bảo vệ Trung Quốc khỏi các cuộc xâm lược của các bộ tộc du mục từ phía bắc. Nó được xây dựng bằng đất, đá và gạch, và có nhiều loại khác nhau, bao gồm các bức tường, tháp canh và các tòa nhà khác. Nó được mở rộng và sửa đổi nhiều lần trong suốt lịch sử Trung Quốc.

Các triều đại khác nhau đã thêm các phần mới vào Vạn Lý Trường Thành để bảo vệ lãnh thổ của họ. Vạn Lý Trường Thành đạt đến chiều dài tối đa của nó vào thế kỷ thứ 15 dưới thời nhà Minh.

Tuyền Châu

Tuyền Châu là một thành phố có lịch sử lâu đời, được thành lập vào năm 718 nằm ở bờ bắc của sông Tấn, bên cạnh eo biển Đài Loan, phía nam tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc. Đây là vùng đô thị lớn nhất Phúc Kiến với diện tích 11.245 kilômét vuông và dân số năm 2010 là 8.128.530 người. 

tuyen-chau-trung-quoc

Vào ngày 25/7, UNESCO đã thêm Tuyền Châu vào danh sách di sản thế giới với tư cách là một “trung tâm giao thương lịch sử trong thời kỳ Tống-Nguyên của Trung Quốc.”  Nơi đây là một trong những hải cảng lớn nhất thế giới. Nó từng được gọi là điểm xuất phát của Con đường tơ lụa trên biển.

 Tử Cấm Thành Bắc Kinh

Tử Cấm Thành, còn được gọi là Cố Cung, là một quần thể cung điện rộng lớn ở Bắc Kinh, Trung Quốc. Đây là nơi ở của các hoàng đế Trung Quốc từ giữa nhà Minh đến cuối nhà Thanh, trong khoảng thời gian hơn 500 năm.

Không những được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1987, Tử Cấm Thành còn được tổ chức này xếp vào danh sách các công trình kiến trúc cổ bằng gỗ được bảo tồn lớn nhất thế giới. 

 tu-cam-thanh-bac-kinh

Tử Cấm Thành được xây dựng từ năm 1406 đến năm 1420 dưới thời vua Minh Thành Tổ. Nó được xây dựng để thay thế Cố cung cũ, vốn nằm ở Nam Kinh. Tử Cấm Thành được xây dựng trên một khu đất rộng 720 mẫu Anh và được bao quanh bởi những bức tường cao 10 mét và hào sâu 5 mét.

Đây là một quần thể cung điện phức tạp, bao gồm hơn 9.999 gian phòng. Các tòa nhà trong Tử Cấm Thành được xây dựng theo phong cách kiến trúc truyền thống của Trung Quốc, với mái ngói đỏ và tường gạch vàng. Tất cả đều được chạm khắc vô cùng tỉ mỉ và tinh tế với những chất liệu quý hiếm. 

Cổ trấn Lệ Giang

Cổ trấn Lệ Giang, còn được gọi là Đại Nghiên cổ trấn, là một trong những cổ trấn nổi tiếng nhất Trung Quốc. Nằm ở phía Tây Bắc tỉnh Vân Nam, Lệ Giang cổ trấn nằm yên bình dưới chân ngọn Ngọc Long hùng vĩ, và là “hàng xóm” của vùng Tây Tạng trù phú.

Lệ Giang cổ trấn được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1997. Nơi đây là một điểm du lịch nổi tiếng, thu hút hàng triệu du khách từ khắp nơi trên thế giới mỗi năm.

co-tran-le-giang

Lệ Giang cổ trấn được xây dựng vào cuối thời nhà Tống, đầu triều nhà Nguyên, và là một trong những trung tâm thương mại và văn hóa quan trọng nhất của khu vực. Cổ trấn có diện tích khoảng 1.300 ha, với hệ thống kênh đào chằng chịt, những ngôi nhà gỗ cổ kính và những con phố lát đá uốn lượn.

Lâm viên cổ kính của Tô Châu

Lâm viên cổ kính của Tô Châu là một loại hình nghệ thuật kiến trúc cảnh quan độc đáo, kết hợp hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Các khu vườn này thường được thiết kế theo phong cách cổ điển của Trung Quốc, với những hồ nước, cây cối, hoa lá và các công trình kiến trúc tinh xảo. 

lam-vien-co-kinh-cua-to-chau

Các khu vườn cổ kính của Tô Châu được xây dựng từ thời nhà Đường (618-907) và đã trải qua nhiều lần tu sửa và mở rộng trong suốt chiều dài lịch sử. Cho đến nay, Tô Châu vẫn còn bảo tồn được hơn 60 khu vườn cổ kính, trong đó có 9 khu vườn được UNESCO công nhận là Di sản thế giới từ năm 1997.

Thành cổ Bình Dao

Thành cổ Bình Dao là một thành cổ nằm ở tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc. Đây là thành cổ được bảo tồn nguyên vẹn nhất ở Trung Quốc, và được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1997.

thanh-co-binh-dao

Thành cổ Bình Dao được xây dựng vào thế kỷ thứ 9 trước Công nguyên, và đã trải qua nhiều lần tu sửa và mở rộng trong suốt chiều dài lịch sử. Thành có diện tích khoảng 2,25 km², với tường thành cao 12 mét, dày 5 mét và có 10 cổng thành.

Thành cổ được chia thành hai khu vực chính: khu vực nội thành và khu vực ngoại thành. Khu vực nội thành là nơi tập trung các công trình kiến trúc quan trọng của thành. Đây là một điểm đến du lịch nổi tiếng, thu hút hàng triệu du khách từ khắp nơi trên thế giới mỗi năm. Nơi đây mang vẻ đẹp cổ kính và quyến rũ, mang đến cho du khách những trải nghiệm thú vị và đáng nhớ.

Cố đô Lạc Dương

Cố đô Lạc Dương là một trong bốn kinh đô cổ đại của Trung Quốc, nằm ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Đây là một thành phố có lịch sử lâu đời, đã từng là kinh đô của 13 triều đại phong kiến, trong đó có những triều đại nổi tiếng như nhà Chu, nhà Đường, nhà Tống.

co-do-lac-duong

Cố đô Lạc Dương được xây dựng vào năm 770 TCN, dưới thời nhà Chu. Lúc bấy giờ, Lạc Dương là một thành phố nhỏ nằm ở phía tây của Trung Quốc. Tuy nhiên, dưới thời nhà Đường, Lạc Dương đã phát triển thành một thành phố lớn và phồn thịnh.

Đây là kinh đô của nhà Đường trong suốt 289 năm, từ năm 618 đến năm 907. Dưới thời nhà Đường, Lạc Dương là một trung tâm kinh tế, văn hóa và chính trị quan trọng của Trung Quốc. Thành phố này là nơi tập trung của nhiều học giả, nghệ sĩ và thương nhân.

Lạc Dương cũng là nơi diễn ra nhiều sự kiện lịch sử quan trọng, như cuộc khởi nghĩa của Lý Tự Thành lật đổ nhà Nguyên và lập nên nhà Minh. Cố đô Lạc Dương là một di sản thế giới được UNESCO công nhận. Thành phố này có nhiều di tích lịch sử và văn hóa quan trọng

Hang Mạc Cao

Hang Mạc Cao là một hệ thống hang động nằm cách thành phố Đôn Hoàng, tỉnh Cam Túc, Trung Quốc khoảng 25 km về phía đông nam. Đây là một trong những địa danh du lịch nổi tiếng nhất của Trung Quốc, và được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1987.

hang-mac-cao

Hang Mạc Cao là một hệ thống 735 hang động Phật giáo được xây dựng từ thế kỷ thứ 4 đến thế kỷ 14. Các hang động này chứa đựng những bức bích họa và tượng điêu khắc Phật giáo tuyệt đẹp, là một trong những bộ sưu tập nghệ thuật Phật giáo lớn nhất và quan trọng nhất trên thế giới.

Những bức bích họa và tượng điêu khắc ở Hang Mạc Cao thể hiện sự đa dạng và phong phú của nghệ thuật Phật giáo Trung Quốc. Các bức bích họa thường mô tả các cảnh từ kinh Phật, cuộc đời của Đức Phật và các vị bồ tát. Các bức tượng điêu khắc thường mô tả các vị Phật, bồ tát, các vị thần và các nhân vật lịch sử.

Hang Mạc Cao là một di sản văn hóa vô giá của Trung Quốc và thế giới. Nơi đây là một minh chứng cho sự phát triển của Phật giáo ở Trung Quốc, và là một nguồn tài nguyên quý giá cho việc nghiên cứu và bảo tồn nghệ thuật Phật giáo.

Tác giả:

Nguyễn Thúy là một nhà nghiên cứu lịch sử nổi tiếng với những đóng góp quan trọng trong lĩnh vực văn hóa và lịch sử Việt Nam. Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, bà Nguyễn Thúy sớm thể hiện niềm đam mê đặc biệt với các câu chuyện lịch sử và di sản văn hóa dân tộc. Bà đã dành nhiều năm nghiên cứu và khám phá các tài liệu lịch sử quý giá, từ đó đóng góp nhiều công trình nghiên cứu có giá trị cho cộng đồng học thuật và xã hội.Nguyễn Thúy tốt nghiệp Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội, chuyên ngành Lịch sử. Bà tiếp tục học cao học và nhận bằng Tiến sĩ Lịch sử tại Đại học Quốc gia Hà Nội, nơi bà đã có những nghiên cứu sâu rộng về các triều đại phong kiến Việt Nam, đặc biệt là các giai đoạn Lý, Trần và Lê sơ. Bà cũng tham gia nhiều dự án nghiên cứu về văn hóa và lịch sử Đông Nam Á, góp phần làm phong phú thêm hiểu biết về khu vực này.