Des: Khám phá hành trình lịch sử đầy biến động của Myanmar, từ thời kỳ vương quốc cổ xưa Pagan đến quốc gia hiện đại ngày nay. Bài viết cung cấp thông tin chi tiết về các triều đại, sự kiện và nhân vật quan trọng trong lịch sử Myanmar.
Myanmar, với lịch sử đa dạng và phong phú, luôn là điểm đến lý tưởng cho những người mê khám phá văn hóa cổ và sự kiện lịch sử. Từ kỷ nguyên Bagan hùng mạnh, qua thời kỳ thuộc địa dưới quyền Anh, đến giai đoạn độc lập và những biến động chính trị gần đây, Myanmar liên tục phát triển với nhiều diện mạo. Bài viết này sẽ cung cấp cái nhìn tổng quan về quá trình lịch sử đầy thách thức và thay đổi của Myanmar, nơi đã khắc sâu dấu ấn trong tâm trí mỗi chúng ta.
Lịch sử hình thành và phát triển của nền văn minh Myanmar
Từ khoảng năm 300 trước Công nguyên, miền Nam Myanmar đã chứng kiến sự phát triển của một nền văn minh phong phú, nơi người Mon sinh sống tại các cửa sông Sittang và Salween. Khu vực này, được người Ấn Độ gọi là “Vùng đất của vàng”, đã nổi tiếng với người Trung Quốc.
Vào khoảng sau năm 100 trước Công nguyên, người Pyu di cư đến và định cư ở miền Bắc Myanmar. Họ đã thành lập các quốc gia thành bang từ thế kỷ 1 trước Công nguyên đến thế kỷ thứ 9 sau Công nguyên.
Đến thế kỷ thứ 9, người Bamar từ biên giới Trung Quốc và Tây Tạng di cư đến phía Bắc Myanmar. Vào năm 849, họ thành lập thành phố Pagan và vào năm 1044, vua Anawrahta đã thống nhất người Bamar khi lên ngôi tại Pagan. Anawrahta cũng đã chinh phục vương quốc Mon của Thaton vào năm 1057, từ đó thiết lập Đế chế Myanmar đầu tiên. Văn hóa Mon đã có ảnh hưởng sâu sắc đến người Bamar.
Thế kỷ 12 đánh dấu thời hoàng kim của Myanmar, nhưng đến giữa thế kỷ 13, đế chế bắt đầu suy tàn. Năm 1287, người Mông Cổ đã xâm lược Myanmar, và dù họ sớm rút lui, đế chế Myanmar sau đó đã tan rã. Người Mon ở miền Nam sau đó trở nên độc lập và người Shan từ vùng hiện nay là Thái Lan đã chiếm một phần lãnh thổ Myanmar.
Thế kỷ 15 chứng kiến sự đến thăm của người Châu Âu đầu tiên, một người Ý tên Nicolo di Conti đã thăm Bago. Vào thế kỷ 16, người Bamar đã hồi sinh và chinh phục người Shan, thành lập Đế chế Myanmar thứ hai. Người Pháp, Anh, và Hà Lan đã thiết lập mối quan hệ thương mại với Myanmar trong thế kỷ 17.
Tuy nhiên, Đế chế thứ hai cũng suy tàn và vào năm 1752, người Mon ở miền Nam, với sự giúp đỡ của người Pháp, đã chiếm lấy thủ đô Inwa của người Bamar. Chiến thắng của người Mon không kéo dài khi Alaungpaya phản công, chiếm lại Inwa vào năm 1753 và chiếm đoạt thủ đô của người Mon vào năm 1755, đổi tên thành Yangon. Năm 1785, người kế vị của ông, Bodawpaya, đã chinh phục miền Tây Myanmar và từ đó trở thành người cai trị toàn bộ Myanmar.
Lịch sử đầy giao thoa của Myanmar với đế quốc Anh
Tại Myanmar, cuộc xung đột giữa người Myanmar và người Anh, khi đó đang tại Ấn Độ, đã dẫn đến ba cuộc chiến tranh mà qua đó, Anh đã từng bước chinh phục và sáp nhập quốc gia này vào thuộc địa Ấn Độ của họ.
Sau cuộc chiến thứ nhất từ năm 1824 đến 1836, người Anh đã chiếm được một số vùng ở miền Tây Myanmar. Trong cuộc chiến thứ hai vào năm 1852, họ tiếp tục mở rộng kiểm soát vào miền Nam Myanmar. Cuối cùng, cuộc chiến thứ ba vào năm 1885 đã dẫn đến việc Myanmar chính thức bị sáp nhập vào ngày 1 tháng 1 năm 1886.
Không bất ngờ, điều này đã khuấy động tinh thần dân tộc của người Myanmar vào đầu thế kỷ 20. Mặc dù một cuộc nổi dậy vào năm 1932 đã bị đàn áp, nhưng vào năm 1937, Anh đã tách Myanmar ra thành thuộc địa riêng biệt khỏi Ấn Độ và trao cho họ một hội đồng lập pháp.
Trong bối cảnh Thế chiến II, vào tháng 1 năm 1942, quân Nhật đã xâm lược Myanmar, chiếm được Mandalay vào ngày 1 tháng 5 năm 1942. Tuy nhiên, sau hai cuộc phản công thất bại vào cuối năm 1942 và đầu năm 1943, quân Anh đã phục hồi sức mạnh và đẩy lùi quân Nhật, chiếm lại Mandalay vào ngày 20 tháng 3 năm 1945 và sau đó là Rangoon vào ngày 3 tháng 5 năm 1945.
Đến năm 1945, Anh nhận ra rằng họ không thể giữ Myanmar nữa. Trong năm 1947, Anh đã đồng ý trao độc lập cho Myanmar. Các cuộc bầu cử cho một hội đồng lập hiến đã được tổ chức vào tháng 4 năm 1947 và công tác soạn thảo hiến pháp mới đã bắt đầu. Cuối cùng, Myanmar chính thức giành được độc lập vào ngày 4 tháng 1 năm 1948.
Bối cảnh lịch sử và chính trị Myanmar từ độc lập đến cuối thế kỷ 20
Sau khi giành được độc lập vào năm 1948, Myanmar đã trải qua giai đoạn đầy biến động với nhiều năm gần như vô chính phủ. Mâu thuẫn sâu sắc giữa các dân tộc thiểu số và người Bamar đã dẫn đến hàng loạt cuộc nổi loạn. Tuy nhiên, chính phủ đã nỗ lực phục hồi trật tự ở hầu hết các vùng vào những năm 1950.
Thập niên 1950 cũng chứng kiến một cuộc khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng. Đến năm 1962, Tướng Ne Win đã nắm quyền và tuyên bố Myanmar sẽ theo “Con đường Xã hội chủ nghĩa kiểu Myanmar”. Tuy nhiên, chính sách này đã không đạt được hiệu quả mong muốn, dẫn tới tình trạng kinh tế suy thoái, thường được mô tả là “Con đường dẫn tới Nghèo đói”. Mức sống của người dân Myanmar giảm sút đáng kể, và chủ nghĩa xã hội không thể phát huy hiệu quả như kỳ vọng.
Đến cuối những năm 1980, người dân Myanmar đã mất kiên nhẫn với tình trạng này. Các cuộc biểu tình lớn đã nổ ra vào các năm 1987 và 1988, đỉnh điểm là vào ngày 8 tháng 8 năm 1988 (biết đến với cái tên 8888 Uprising), khi một cuộc biểu tình lớn đã bị quân đội đàn áp mạnh mẽ, dẫn đến hàng ngàn người thiệt mạng. Ne Win từ chức vào tháng 7 năm 1988, nhưng quân đội vẫn tiếp tục cầm quyền.
Chính quyền quân sự đã hứa hẹn tổ chức bầu cử, và phe đối lập đã tập hợp xung quanh nhân vật Aung San Suu Kyi. Tuy nhiên, bà bị cấm tham gia bầu cử và bị quản thúc tại gia. Mặc dù phe đối lập đã thắng cử, chính quyền quân sự từ chối để quốc hội được bầu ra nhậm chức.
Vào năm 1999, Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO) đã khuyến nghị trừng phạt Myanmar do chính phủ sử dụng lao động cưỡng bức. Kinh tế Myanmar vẫn còn yếu kém sau hàng thập kỷ quản lý kém cỏi, mặc dù quốc gia này giàu tài nguyên thiên nhiên. Ngoài ra, Myanmar còn phải đối mặt với tình trạng thất nghiệp hàng loạt và lạm phát cao, khiến cuộc sống của người dân càng thêm khó khăn.
Biến động Myanmar: Từ biểu tình đến tiến bộ chính trị
Vào năm 2007, Myanmar chứng kiến một làn sóng biểu tình do các tu sĩ Phật giáo dẫn đầu, phản đối sự tăng giá vô độ đã khiến đời sống người dân trở nên khó khăn. Cuộc biểu tình này, được người dân hưởng ứng rộng rãi, đã nhanh chóng biến thành một phong trào quy mô lớn đòi hỏi sự thay đổi. Tuy nhiên, chính quyền quân sự đã phản ứng một cách tàn nhẫn, dập tắt cuộc biểu tình bằng việc bắt giữ và giết hại nhiều người tham gia.
Chưa kịp hồi phục từ những rối ren chính trị, năm 2008, bão Nargis đã quét qua Myanmar, gây ra thiệt hại nặng nề với hàng chục ngàn người thiệt mạng và nhiều người khác mất nhà cửa. Trong bối cảnh thảm họa, chính quyền quân sự vẫn quyết định tiến hành trưng cầu dân ý về bản hiến pháp mới, tuyên bố rằng 92% cử tri đã bỏ phiếu tán thành.
Bước ngoặt chính trị xảy ra khi Aung San Suu Kyi được phóng thích vào năm 2010, sau nhiều năm bị quản thúc tại gia. Bà đã tiếp tục tham gia vào quá trình chính trị và vào năm 2012, bà đã giành được một ghế trong quốc hội thông qua cuộc bầu cử bổ sung. Tiếp nối đà tiến bộ, cuộc bầu cử tổng thống vào năm 2015 đã mở đường cho Htin Kyaw nhậm chức vào năm 2016, và sau đó là Win Myint vào năm 2018, đánh dấu những bước tiến đáng kể trong lịch sử chính trị của Myanmar.
Trong khi chính trị có bước chuyển mình, Myanmar cũng là quốc gia giàu tài nguyên khoáng sản, bao gồm cả dầu mỏ và khí đốt, cũng như đất đai màu mỡ, mang đến hy vọng cho tương lai phát triển kinh tế. Với dân số khoảng 54 triệu người vào năm 2023, Myanmar đang đứng trước nhiều cơ hội để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.
Lịch sử Myanmar là một chuỗi sự kiện đáng nhớ, từ các vương quốc cổ xưa hùng mạnh đến thách thức và biến động hiện đại. Bài viết này khám phá những trang sử vẻ vang và các khoảnh khắc thử thách đã hình thành bản sắc độc đáo của quốc gia này. Mong rằng, qua việc tìm hiểu lịch sử Myanmar, bạn sẽ trân trọng sự phong phú và độc đáo của lịch sử thế giới. Hãy tiếp tục theo dõi yeulichsu.edu.vn để khám phá thêm về các nền văn hóa và lịch sử khác trên toàn cầu.